Thơ Trần Văn Lan

Trần Vũ Long

NGÀY QUA

Ngày đi qua những cánh đồng
Quặn đau mẹ đất mênh mông mùa vàng

Ngày đi qua mái chùa làng
Rêu phong bỏ lại buồn mang về trời

Cổng làng ngày lững lờ trôi
Sang hèn vinh nhục nỗi đời đi qua

Ngày đi qua cuộc đời bà
Bồng bềnh mây gió giao hòa cõi tiên

Ngày đi gieo nắng ngoài hiên
Hoa thơm quả ngọt bình yên dâng đời

Ngày đi qua tuổi mẹ ơi
Trắng lưng áo bạc tay chai nốt sần

Ngày đi chiều xuống ngang sân
Hoàng hôn mẹ cõng tảo tần lên lưng

Ngày đi chầm chậm xin đừng
Đừng làm lỗi nhịp trong từng bước đi

Nghe cay khóe mắt ước gì
Níu ngày cho mẹ trở về tuổi thơ.

LÒNG MẸ

Bao giờ cho hết mùa đông
Để cho mẹ khỏi chất chồng nổi lo

Heo may run rẩy mạn đò
Sáng chiều xuôi ngược mặc cho lạnh lùng

Gió lùa rạc trắng cỏ đồng
Đừng hun hút thổi cửa phòng mà thương

Ngoài kia rực rỡ phố phường
Chăn len áo dạ phấn hương dư thừa

Con còn bán gió buôn mưa
Biết bao mùa nữa mới vừa mẹ ơi

Chiều nay trong gió chơi vơi
Con gom hơi ấm về nơi quê nhà

Nào ngờ lại ở phương xa
Mẹ dành hơi ấm làm quà cho con.

Trần Văn Lan